Đặng Ngọc Long

Vô Đề

(Tặng TTBG nhân buổi gặp lại nhau tại café Tùng, Dalat. July 31/2006.)

I.
Hai năm chẳng một vần thơ
Ngóng xem trời đất bơ vơ cội nguồn
Lạ gì nắng rụng mây buông
Thôi em là chút thiên đường vụt bay
Vấn vương chi chốn bụi này
Rửa tay gác kiếm xè cay mắt người
Ru đời ngọn gió tả tơi
Trăng xanh vườn cũ chạnh lời vô vi

II.
Về trong đất lạnh nằm ngang
Ngó xem trời đất thênh thang nỗi buồn
Đau lòng làm hạt mưa tuôn
Reo trên tháp cổ cội nguồn diễm xưa
Lỡ yêu mấy kiếp cho vừa
Gối trăng rã mục tình chưa kịp nồng
Vay đời một chút hư không
Chia em một nửa. Bão giông tan rồi.

(Sàigòn, hè 2006)