chuvươngmiện

thư gửi bà chúa thơ nôm

hôm về đến nhà thì bà Chúa thơ nôm dông mất Cóc đi lòngvòng trong nhà rồi lại ra sân đến bờ hồ nhìn cầu thủytạ phát run cô 2 vỡ đầu nằm vắt ngang mà thác cô cả nằm quay cu đơ vaý thời tốc ngược trúng cú đá của võ TâySơn thảo ngọctrản uyênương cước trúng lưng văn phòng tứ bảo rời rác lungtung thứ trên sàn thủy tạ thứ lềnh bềnh mặt nước Cóc ngồi bên xác 2 người liềnbà mà không dám khóc? bà chúa thơ nôm anh em thúc bá với chúa Tây Sơn nên dù mồm 5 miệng 10 Cóc im hơn thóc thôi sống gửi thác về ? chết thì đã chết? đành mang tẩm liệm ma chay đánh hụt đâu chả đánh đánh trúng vào mang tai thế là vận xui đi cả cặp chả phải rắn chả phải đèn cầy ? mà giống vung với nồi đất sống ghen tuông mà chết có đôi chôn cất xong vài năm CảnhThịnh cũng xong đời GiaLong đi 1 lèo thống nhất Cóc là chánh tổng đi tù cái 1 đếm lịch vạn niên đếm tới đếm lui 16 năm sau MinhMạng nối ngôi Cóc được ânxá tha về nguyên quán nhà không ? tiền không? vợ con cũng không? Cóc đành làm nghề hoạn lợn hoạn mấy năm càng ngày càng thấy ớn nên chuyển ngành buôn và vá nồi đồng thiên hạ 4 vùng nam bắc tây đông gánh 2 cần xé vừa nồi niêu xoong chảo trời mưa nắng bữa cơm bữa cháo lúc trở trời bữa đói bữa no chỉ rất chán cái đời là không được nghe ngâm thơ không được đánh cờ người những đêm thanh vắng chả ăn ớt hiểm [chả ngậm trái bồ hòn] và vẫn cay với đắng lâu lâu có ghé cổ nguyệt đường mấy bận nhà cũng không ? mà người thấttán nơi nao? phường ThụyKhê đường Cổ Ngư phơ phất mấy dẫy đào toàn 1 thứ đào cây đào lá còn đào của ta 100 phương 1000 ngả biết tìm nàng thơ tìm ở nơi đâu? bên Tàu có Tiêu Tương giang có vĩ có đầu đây không sông lấy gì ? mà cố kinh nhà Phật câu đầu [vạn sự khổ] ta lớp 3 trường làng ấm ớ ương ương thời binh biến chó đớp nhằm ruồi làm chánh tổng giống cậu bé lên 3 làng phù đổng vươn vai 1 cái cưỡi ngựa cầm quân mà ôi thôi toàn bé cái lầm làm quan – làm thiến heo thời cũng vậy thư này là từ đáy lòng [thứ thiệt ] Cóc phô ra đấy vậy XuânHuơng đọc xong cảm động xin về? Cóc nguyện từ bây giờ 1 thiếp không thê để lúc trăng thanh gió mát mình làm thơ xướng họa Cóc có sắm cần câu chúng mình đi câu cá ở hồ trúc bạch hồ ngọc sơn? để lâu lâu ghé lại cổ nguyệt đường nhìn cơ ngơi chìm xuống hồ tây mất hút thư quá dài viết càng nhiều [càng mau rơi nước mắt]