Ở đời.

Ở đời sướng lắm ai ơi !
Nên ai cũng muốn vào đời để chia.
Chia danh, chia lợi, chia tiền.
Chia cả muộn phiền rồi hại lẫn nhau.
Người đau ta cũng đau theo.
Vì rằng ta chẳng thể nào sống riêng.
Đạo thiên được biết từ đây.
Chia nhau một quả sầu riêng chín mùi.

TrầnThế




Bài thơ này xuất phát từ những cảm nghĩ của tác giả nhân ngày kỷ niệm 5 năm (11-9-2001 => 11-09-2006) của 2 tòa nhà chọc trời ở New York bị sụp đổ. Những nét mặt nuối tiếc cho sự sụp đổ này được thấy trên TV gợi cho tác giả nhớ lại biết bao nét mặt đau thương tiếc nuối lớn lao khác trên quê hương VN và trên nhiều nước khác. Không biết cho đến ngày nào con người mới hết muốn ăn chung một quả sầu riêng, một quả sầu riêng gai góc với mùi vị có kẻ thích người không và giá lại cao hơn các quả khác. Ngày ấy mới thật là ngày con người cực kỳ thông minh và đạo đức thật sự để có thể thấy được diện mạo của đấng cứu thế.

Trần Thế tuy hai mà một nên không viết riêng mà lại viết chung TrầnThế. trần thế tuy một mà hai nên không viết chung mà lại viết riêng.