Chắc tôi đi lạc về xưa

Nguyên Nghĩa




Chỗ tôi ngồi đã đợi em
Cái băng gỗ cũ ai đem liệng rồi
Tôi ngơ ngẩn đứng một hồi
Phải tôi tiếc của hay người nhẫn tâm?
Ai buồn giữ mấy mươi năm
Mấy thanh gỗ mục để dành riêng tôi?

Tôi mang máng nhớ một thời
Hình như chưa dám chạm môi lần nào
Chỉ choàng vai sát vào nhau
Nên không giữ được về sau suốt đời
Em còn trong kỷ niệm tôi
Với băng gỗ cũ phơi ngoài nắng mưa

Chắc tôi đi lạc về xưa
Nên không thấy có gì như thuở nào…