Sao Khuya
TÌNH YÊU


Em bảo ghét mùa thu
Những chiếc lá vàng bỏ xa cành mẹ
Em bảo ghét mùa đông
Trơ trốc thân gầy ngọn gió lạnh căm
Em bảo ghét mùa xuân
Mùa của xum vầy khi trái tim em hoài đơn giá
Em bảo ghét mùa hạ
Nắng chan hòa vẫn không đủ sưởi ấm hồn em
Em ơi,
Có mùa nào đem cho em nỗi thích
Trong cuộc nhân sinh hư ảo mọi điều?
Chỉ Tình Yêu, nếu em nhận biết
Em không ghét nữa bốn mùa Xuân Hạ Thu Đôn