Thế Phong
RỬA CUỘC ĐỜI NHƠ BẰNG SÔNG BIỂN
Cuộc đời nhớp nhúa
Không đủ cơm ăn
Từ bữa này qua bữa khác
Tôi sống bằng lòng thương bố thí
Của một kẻ ân nhân vô tình
Ngày thứ bảy
Thiên hạ đều xem chớp bóng
Đến dancing
Những đôi nhân tình
Cong môi, thừa tiền, lồng nhau lại
Có trên
Có dưới
Khoái lạc triền miên chảy tận trời
Ngày thứ bảy trong tuần
Người ân nhân vô tình lấy vợ
Tôi trở thành lữ khách ăn mày sang
Tôi đếm cuộc đời theo đốt tay
Một, hai, ba, bốn, đến mười
Mẩu thuốc ân nhân nhân vô tình theo lề đường
Sáng tác thành điếu thuốc ghép
Đưa lên môi châm ý nghĩa cuộc đời
Mưa xối xả và que diêm cuối tắt.

(Trích “Nếu Anh Có Em Là Vợ”)