Ttbg
NHƯ TIẾNG THỞ DÀI
đêm từng đêm
ngồi đếm thời gian
nhìn những ngón tay ám nhựa khét thơm mùi thuốc lá
chiếc phản lực bay trên trời
cao vút
đem theo mơ ước, đem cả nỗi buồn
một nỗi buồn không có tên để gọi
trơ trọi, chơ vơ
như tiếng động cơ thét gào một mình trong đêm tối

đêm từng đêm
đợi nghe tiếng ầm ì từ xa vọng tới
hệt những điên cuồng từ tiềm thức cứ ngạo nghễ trồi lên giữa cái đầu
không một phút giây yên nghỉ
cho những sợi thần kinh trí nhớ

đêm từng đêm
ngồi chờ chiếc phản lực bay qua
giữa thinh không mù mịt
đem theo nỗi buồn và cả ước mơ không có tên để gọi
chơ vơ, trơ trọi
ước mơ chưa thực hiện đã trở thành kỷ niệm
như tiếng thở dài sớm tắt lịm của thời gian

Cali, 21/3/1999