Mỗi sáng ba giờ tôi thức giậy
Cái lạnh bạo tàn chụp lấy đôi vai
Phóng ḿnh trong con phố ngủ vùi
Tôi lại bắt đầu một ngày sống mới

Giấc ngủ chưa đầy, thân gầy mệt mỏi
Cái lạnh liên hồi tê nhói chân tay
Tôi nh́n tôi, bóng đổ đường dài
Chưa kịp u hoài th́ chuyến xe đă tới

Một ngày mới! Nhưng với tôi chẳng mới
Chỉ là thêm con số nối đuôi
Bắt đầu bằng niềm tin le lói
Và cứ hoài trông măi niềm vui
MỘT NGÀY...
Ttbg


Một ngày mới, với ai kia là mới
C̣n với tôi chỉ tiếp nối mọi ngày
Nghe sâu trong trái tim tận đáy
Có một ngày khác vẫn bao vây

Một ngày không khởi đầu bằng máy
Mà bằng niềm rung động con tim
Một ngày không dứt bằng tê tái
Nhưng với ḷng êm ái vô biên

Một ngày không phải là cơ giới
Mà chính là nghệ thuật ưu tiên
Một ngày không bạc tiền đầu mối
Lại chỉ là bài thơ êm êm...

Mỗi sáng ba giờ tôi phải đón
Chuyến xe điện gật gù đầu tiên
Mỗi sáng ba giờ tôi lại sống
Hai cuộc đời trong một thời gian

(Nhớ những ngày sống ở Âu Châu )