Chủ Nhật, ngày 7 tháng 8 năm 2005

Sáng hôm nay, một người bạn năm xưa, Lãng Mạn Cốc, ghé đến thăm bần tăng. Sự viếng thăm này tuy đã được thông báo trước từ một tuần nay nhưng bần tăng vẫn thấy hồi hộp.
Rất vui mừng, nhất là rất hài lòng gặp được một người còn lãng mạn hơn cả mình. Lý do chính là vì bần tăng rất mắc cở mỗi khi nghe ai nhận xét bần tăng là một người mơ mộng, lãng mạn.
Bây giờ gặp người lãng mạn hơn, thế thì còn gì hạnh phúc bằng.

Đến một lúc cuộc đàm luận đề cập đến chuyện về nước khi tuổi về già.
Câu hỏi đặt ra, câu trả lời như một giấc mơ, câu chuyện như đứng dừng lại …
Ôi, ngày về !
Đã rất lâu bần tăng nghĩ sẽ sống mãi ở đây, sẽ chết và chôn ở đây. Nhưng từ dạo nào đó, nhiều đêm khuya ngồi nghe lại những bản nhạc VN, bần tăng nhận thấy vẫn còn một cái gì nóng ấm, nhẹ nhàng âm ỷ từ trong sâu thẳm, như một tiếng gọi mỏi mòn của người Mẹ mong con về.

Bây giờ bần tăng đã hiểu.
Bần tăng đã hiểu ước muốn của người anh đã qua đời, đã hiểu những mong ước của những người thân yêu ở khắp nơi trên thế giới.
Con đường về mờ mịt như mây trắng nhưng vẫn có những chuyến bay từ khắp nơi trở về, vẫn có người về dù chỉ về để rồi lại ra đi.
Bần tăng không biết mình sẽ đi về đâu, nơi đâu sẽ là nhà của mình nhưng bần tăng biết vẫn sẽ chống gậy lẩn thẩn đi theo về.

Về đâu ư ? Chẳng biết !
Có lẽ về với hoài niệm một góc vườn dấu kín trong đó có cây soài trồng năm xưa, và ngày ra đi cây soài chỉ cao ngang tầm vai bần tăng ....

 

Thân mến, bạn Lãng Mạn Cốc.


Tân Sơn Nhất

Đầm Sen

Mộc Bài

CVA và bạn bè năm xưa

Vũng Tàu

Nha Trang 1 - 2 - 3 - 4

Hoài Ân

Tiệc tiễn đưa

Sài Gòn 2

Áo lụa Hà Đông  

>>>  

 


( * những bản nhạc download lần đầu sẽ chậm, nhưng những lần sau sẽ nhanh hơn )